Loading...

Nhiều mẹ Việt bất chấp khủng hoảng vung tay quá trán

Những ngày cuối năm ngồi tổng kết lại tôi mới thấy một năm qua mình lãng phí biết bao nhiêu là thứ. Tôi viết ra đây để chia sẻ kinh nghiệm ...

Những ngày cuối năm ngồi tổng kết lại tôi mới thấy một năm qua mình lãng phí biết bao nhiêu là thứ. Tôi viết ra đây để chia sẻ kinh nghiệm của mình với mọi người, nhất là các mẹ trẻ. Mỗi thứ một tí nhưng gộp lại thì thành một khoản khá là lớn, đến nỗi bây giờ ngồi nhìn đống đồ "bỏ đi" mà lòng dạ tôi xót xa.

Chả là tôi mới có em bé đầu lòng được gần một năm, đúng ra là 11 tháng. Với tâm trạng háo hức của một người mới lần đầu làm mẹ, lại nghĩ mình phải dành cho con mình những gì tốt đẹp nhất có thể, đương nhiên yếu tố an toàn, vệ sinh phải đặt lên hàng đầu nên tôi tâm niệm mình phải sắm cái gì cho con cũng phải đẹp, phải tốt. Hàng Tàu bị tôi loại khỏi ý nghĩ ngay từ đầu. Tôi chỉ chọn hàng nhập khẩu từ các nước châu Âu hoặc, Mỹ, Nhật, Hàn, nếu không thì cũng phải mua hàng Việt Nam chất lượng cao cho con.


Tôi tâm niệm mình phải sắm cho con những gì tốt nhất, đẹp nhất có thể... Ảnh minh họa. Nguồn: Internet


Khi mang bầu sang tháng thứ 6, tôi đã bắt đầu lò dò đi vác đồ sơ sinh về theo một danh sách mà tôi ngồi kỳ công lập trong một thời gian dài, từ khi mới có kế hoạch sinh em bé.

Tôi để dành được một khoản kha khá cho việc sinh con nên rất yên tâm để mua sắm. Mỗi tuần vài ba lần, mỗi lần mua một ít, tôi cứ việc đến địa chỉ có sẵn, lựa chọn và khuân về. Có vài thứ tôi mua online nhưng tôi thích cảm giác đến cửa hàng, sờ tận tay và chọn cho con những món đồ dù nhỏ nhất. Về nhà tôi xếp đồ vào một góc để rồi lúc rảnh rỗi lại lôi ra, say sưa ngắm chúng và hình dung thiên thần của mình mặc vào trông sẽ như thế nào. Cứ nghĩ đến đó là tâm hồn tôi đã như lơ lửng trên mây...

Tôi sắm từ cái bấm móng tay sơ sinh, tăm bông, các loại khăn, quần áo, yếm cho tới bô, giường cho bé, máy hút sữa, máy hâm sữa, cọ bình... tất tật không thiếu một thứ gì. Cứ thấy bất cứ mẹ nào nói cái đó cần là tôi phải mua ngay. Chỉ sợ lúc mình "nằm ổ" không có mà dùng ngay mà lúc ấy mới đi mua lại nhiêu khê.

Đúng là nhờ chuẩn bị kỹ nên vợ chồng tôi đón bé Cún ra đời với sự chuẩn bị đầy đủ chu toàn, mọi thứ đồ dùng của đều long lanh. Tôi hoàn toàn mãn nguyện, những tấm ảnh tôi chụp khoe với bạn bè cũng được mọi người click tăng like facebook nhiệt tình và hỏi kinh nghiệm mua sắm, sử dụng. Tôi hào hứng chia sẻ với mọi người những thông tin quý giá của mình. Nhưng vì thấy đẹp, mọi người hỏi nhiều tôi mới giật mình nhìn lại: Có những thứ hầu như chỉ dùng để chụp ảnh khoe rồi cất đi, chứ chả được dùng đến. 

Thế là bây giờ ngồi thống kê lại, khi con gần một tuổi, thì ôi thôi, rất nhiều nhiều thứ mình tâm đắc, bỏ bao công săn lùng mới mua được vẫn còn hầu như mới nguyên, có món chỉ dùng thứ một lần rồi xếp xó, có thứ chỉ dùng vài lần

Những thứ bé quá thì thôi, chả tính làm gì. Tôi chỉ tính sơ sơ thế này thôi, đầu tiên là cái nhiệt kế đo nước tắm gần 300 nghìn. Tôi được bà nội bà ngoại thay phiên nhau chăm sau khi sinh nên các bà tự tay tắm cho bé mà không cần thuê người tắm. Tôi mới lăng xăng đưa cái nhiệt kế ra thì bà nội bé "Xùy..." một tiếng rõ to rồi nựng cháu: "Thôi, bà cháu tắm hết bảy đứa con mà có cần dùng đến nhiệt kế nhiệt kiếc gì đâu, cún của bà nhể". Đến lượt bà ngoại: "Mày lắm chuyện, chẳng lẽ tay tao thế này mà để cháu tao chết nóng chết lạnh được à, thôi cất đi cho tao nhờ". Quả thật sau này, tự tay tắm cho con, tôi cũng chỉ dùng tới đúng hai lần. Tôi học cách thử nước tắm rất nhanh của mẹ tôi là lấy một ít nước thử lên bên trong cánh tay, mình cảm thấy vừa là cũng vừa cho bé tắm.


Cuối dùng, có nhiều thứ bé chỉ dùng vài lần rồi xếp xó. Ảnh chỉ có tính minh họa. Nguồn: Internet

Tiếp theo là cái xe nôi giường nằm gần 5 triệu. Nó thật lung linh nhưng số lần bé nằm trên đó cũng đếm được trên đầu ngón tay, và hình như chỉ mấy lần để cho bố chụp ảnh. Bé Cún sinh mùa lạnh, ai nỡ để con nằm một mình, nó cứ chông chênh thế nào. Vợ chồng tôi toàn cho bé ngủ chung, chỉ cần nghiêng người là cho bú được. Với cả lúc nào tôi cũng muốn hít hà mùi thơm của bé. Kế đến là cái máy hút sữa hơn 3 triệu. Sữa tôi nhiều, 4 tháng đầu tôi cho bú hoàn toàn bằng sữa mẹ. Khi đi làm rồi, thấy vắt máy thật lích kích, mà vắt tay cũng khá dễ dàng nên tôi chỉ dùng vài lần sau đó thì chuyển sang vắt tay. Vài tháng tôi cho bé uống sữa ngoài khi tôi đi làm vì sau khi đi làm sữa cũng không nhiều như trước. Cái máy hâm sữa cũng chung số phận. 

Rồi thìa ăn bột, ghế tắm, nôi rung, hầu như cũng chỉ dùng gọi là. Chuyện đơn giản như cái bô chẳng hạn. Tôi sắm hẳn cái bô hình con thú có phát nhạc hơn 100 nghìn thế mà lại chẳng bằng cái bô 10 nghìn mẹ tôi mua thêm. Cún được hơn 1 tháng là tôi đã xi tè, phải dùng cái bô tròn mới xi được. Sau này, bé cũng chỉ dùng cái bô đó, hễ đặt lên cái bô hình con thú là bé ngọ ngoạy, chỉ muốn trườn xuống nghịch. Tiếp theo là quần áo. Ban đầu tôi chủ trương sắm toàn đồ đẹp nhưng khi dùng cho con mới thấy bất tiện. Những bộ áo liền quần cài khuy bên dưới rất bất tiện khi thay tã cho con, cứ phải kéo phanh ra và cũng bất tiện khi xi tè nên dùng vài lần tôi cũng bỏ. Có những cái còn mới cứng chưa hề xỏ lần nào. Những bộ áo quần đẹp khác cũng thế, khi đi chơi mặc vào một lúc thì được chứ ở nhà mặc thì có cảm giác cứng và hơi khó chịu với bé nên sau đó tôi phải mua lại loạt khác bằng đồ contton mỏng.

Tính sơ sơ, tôi thấy mình lãng phí mất hơn chục triệu trong chuyện mua sắm cho con. Giờ ngồi nhìn lại đống đồ tôi lại thấy tiếc hùi hụi. Tôi chia sẻ với bà chị họ, chị ấy trách: Tôi đã nói với cô là "tăng xin giảm mua, tích cực hỏi bà" mà cô không nghe đấy thôi.

Quả thật, hồi chị ấy sinh con chị xin lại rất nhiều quần áo em bé cũ, hoặc mượn lại đồ dùng cũ của bạn bè về cho con dùng. Chị cũng toàn dùng những đồ thông thường cho bé như gia đình dùng vậy. Tôi không thấy chị có xe nôi, máy vắt sữa, máy xay hay bộ đồ ăn dặm gì trong nhà chị cả. Chỉ có điều, đồ của bé chị để riêng, vệ sinh riêng. Bé ăn dặm chị cũng xay bột theo cách truyền thống và quấy lên. Từ bột rồi gạo xay vỡ, thô dần lên và được một tuổi rưỡi thì bé ăn cơm như mọi thành viên trong gia đình.

Còn tắm táp chăm sóc con chị ấy cũng toàn dùng công thức "gia truyền" của mẹ chị ấy: tắm bằng nước dừa, lá kinh giới, mướp đắng, chanh. Thế mà bé nhà chị cứ lớn nhanh như thổi. Mới hai tuổi, trông không bụ bẫm múp míp nhưng cứng cáp, nhanh nhẹn, biết tự xúc ăn như người lớn.

Tôi xót quá, giá mình chịu khó một chút, bớt tính hoang tiêu đi thì có phải đã dành được một khoản kha khá cho con rồi không.

Độc giả Thanh Huyền (Hà Nội)
xa-hoi 5421624279535629289

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Trang chủ item

Video

Xem nhiều

Random Posts

Tổng số lượt xem trang

Liên kết